Thủy Điền
Trích trong Tập thơ " Những cánh Diều " Tác giả Thủy Điền
*Lời tựa
Trong cuộc sống muôn màu muôn vẻ : Như yêu thương, hờn giận, ganh ghét, tất cả mọi thứ đã diễn ra hàng ngày. Đứng giữa những thực hư của xã hội xưa và nay, đương nhiên, ta cũng suy đoán được phần nào cái đúng, cái sai để rút tỉa được những kinh nghiệm hữu ích cho cuộc sống, cho chính ta và làm hành trang cho thế hệ mai sau.
Thường thì người ta viết lại thành những : Quyển sách,Tập thơ, Bản nhạc hay xa hơn nữa dựng nên những Vỡ kịch, Phim ảnh vân vân….Để phản ảnh lại một sự việc bức xúc nào đó hoặc ca ngợi một gương tốt, làm bài học cho cuộc sống được tươi đẹp và thanh cao hơn.
Qua những bài thơ dưới đây, đương nhiên, là phải có sự thiếu sót hoặc không làm vừa lòng một ai đó, dù ở khía cạnh nầy hay khía cạnh khác. Đây là sự việc ngoài ý muốn , mong tất cả hãy thông cảm, góp ý kiến , vì có cảm thông thì người viết mới bày tỏ hết thật lòng mình, công bằng, không thiên vị. Còn không thì có lẽ mọi việc càng ngày sẽ tồi tệ, xấu dần đi, thiết nghĩ đây là điều đáng tiếc.
Viết những bài thơ nầy, mục đích là để khuyên răn, nhắn nhủ riêng những đứa con yêu quí của mình, bây giờ chúng đã lớn cả rồi.Mặc dù hiện tại chúng không hiểu nhiều, nhưng vẫn tin với bản tính tò mò, ham hiểu của người Việt nam, hy vọng một ngày nào đó chúng sẽ thấm thấu dần những gì cha đã dành cho con.
Có cảm thông mới thấy lòng thanh thản
Có vị tha mới biến thù thành bạn.
Có chia sẻ mới tìm được niềm vui
Có cởi mở mới nhận được nụ cười.
Xin đừng giận dỗi
Xin đừng giận dỗi mùa thu
Cho dù ngoài ấy sương mù vây quanh
Lá vàng phất phới mong manh
Đất trời giá lạnh, thân cành điểm sương
Xin đừng ghét, cũng đừng thương
Ngàn năm thu chẳng chút hương cho đời
Mùa thu buồn lắm người ơi
Rừng cây thay lá, như người phụ nhau
Thu về rồi lại qua mau
Thu đi thu đến, thu vào thu ra
Thu nào mãi ở bên ta
Xin đừng giận dỗi để mà khổ đau.
Những cánh Diều
Trưa hè gió hiu hiu
Trên trời cao cánh Diều
Xanh, vàng, cam thấp thoáng
Đùa cùng mây liêu xiêu.
Em tung tăng nhẩy múa
Giữa cánh đồng rạ thưa
Ngắm nhìn trời quang đãng
Đàn Diều con thi đua.
Đèn đường
Nếu có cánh bay vù nơi khác
Mọc thêm chân vọt mất cho rồi
Ở đây chi giận dỗi cảnh đời
Rêu phong phủ, màng đêm u tối.
Kiếp làm thuê
Ngậm bánh mì năm nầy, tháng nọ
Ngán tới đầu, nhưng cũng phải nhai
Nước trà xanh nốc trọn một chai
Sống qua bữa cho đời bớt khổ.
Hỡi ai đó! Một lần xuất ngoại
Những điều trên có đúng hay sai?
Nếu. Có đúng, thì nên nhẫn nại
Đừng bỏ chừng, cuộc sống lung lay.
Lắm chuyện
Tréo chân, mở miệng nói trời
Ta đây ghét những loại người nói dai
Như ta thật đấng râu mày
Nói năng đâu đó, thẳng ngay từ… từ.
Đúng rồi chuyện thiếu, nói dư
Chuyện không, nói có khiến hư bột đường
Gặp ai thì cứ nhún nhường
Sáp gần lại hỏi, rồi buôn tiếng vào.
Góp thành một đống tào lao
Bâm năm, xẻ bảy hại bao nhiêu người
Lạ đời, nghĩ cũng nực cười
Miệng mòm bép xép, giả đời thơ ngây
Ghét ai, hay nói kể hoài
Để che cái miệng quét ngày, quét đêm.
Chưa bao giờ biết êm đềm
Miệng mồm không ngớt muốn điên cái đầu.
Trời sanh chi cảnh bể dâu
Để bao thiên hạ nhức đầu suốt canh.
Còn tiếp...còn tiếp.......
Kommentar schreiben