Nhà Thơ Võ Công Liêm
CHỦ NHẬT BUỒN
thổi những hạt bụi vô ưu bay đi
để đời như không có
âm vang nào rồi cũng tàn theo cuộc
đời trôi mênh mông trôi
tôi . đứng ngoài vô tận
của thời mạt pháp với thời gian
hóa thân làm người giữa chốn trần ai
dòng sông kia đứng đợi bóng giang hồ
con tàu rít tiếng còi hư vô đó
và dư âm tiền kiếp vẫn còn đây
em . vàng thế kỷ của mùa trăng xưa ấy
nhốt gió trong tay phượng đã sang hè
hoàng hôn sụp cánh tình như đã
thổ ngơi phơi nắng trắng em nằm
chủ nhật buồn . nghe đời đi rất chậm
tình miên man . đọa ngoạ cả kiếp người
xin trở lại những ngày xưa thân ái
để tóc bay cho thoả chí tang bồng
hồ thỉ rầy đây mai đó
ngó lại không chừng mộng đã tan theo
một thời bạc trắng lửa hồng
thì ra mình là thằng ngu ngơ khốn đốn cả đời dư
chữ nghĩa loanh quanh nằm im như gạch vụn
một thời chửa hoang không chứng chỉ thế vì
tôi . con dê thất chí suốt cả đời
em . tình đã lên đầy trong mắt trong
một ngày rất gần buông tay xuống
ngẩng cổ hề tư cố hương
giữa dòng sông xa bờ biển nhớ
dưới lòng đất đục đá nghe kinh
tôi hồn khô như lá chết trên cành
rừng chỉ đợi thu về thêm ảo hóa
cõi phù du đâu chỗ tá túc người
mộng thấy mình say mướt với trăng treo
trầm trầm âm thổ một đời thôi
nào có ai hay biển xót xa rời
ngoài kia sương gió đợi :
rừng
xưa
đã
khép ./.
VÕ CÔNG LIÊM (ca.ab.yyc. chủ nhật 7/8/2016)
Kommentar schreiben