1-Một Lần Li Hôn (Truyện Ngắn) Tác Giả Trần Minh Nguyệt (USA)

 

 

MỘT LẦN LI HÔN

 

Truyện Ngắn Trần Minh Nguyệt

 

            Ông bà chúng ta thường nói vi nhau rng : “ V chng là cái duyên cái s, có duyên thì hp, còn không có duyên thì li tan”. Có đúng như vy không? Tôi cũng không biết na, vì có ai kim nghim được li nói này đâu? Biết sao là có duyên hay không có duyên vi nhau ch?. Đó là mt s mu nhim mà hu hết chúng ta có th tin vy – mà chng th t mình phân tích – nht là đang   vào cái tui trên ba mươi mt chút ca tôi                                  

                Thi xưa – Thi phong kiến, hôn nhân rt ít khi xut phát t tình yêu mà hu như do “cha m đt đâu con ngi đy”. Nhiu trường hp đến tn lúc vào l tơ hng, cô dâu chú r mi biết mt nhau. Hôn nhân ch là  đ sinh con ni dõi tông đường. Nếu không có con, hoc con trai thì ly thêm v l, tình yêu, hnh phúc ca người ph n có chăng ch là s may ri ca s phn mà thôi. Mt khi “ván đã đóng thuyn” người ph n chng bao gi nghĩ đến chuyn li hôn, mà cam phn mt đi đ gi tròn đo “ tam tòng “.

              Hôn nhân thi nay không còn là s gán ghép, bt buc na, mà là t nguyn và xut phát t tình yêu. Là mưu cu hnh phúc la đôi. Là tìm người tri âm, tri k, sướng kh vui bun có nhau. Vi mc đích cao c như vy, nhưng không hiu sao ngày nay nhiu cp v chng ra tòa li hôn nhiu đến vy? Phi chăng cái gì có được d dàng, thì cũng d dàng t b ?.Tôi không th nào t mình  tr li được câu hi này, nhưng tôi cũng có mt cuc hôn nhân như thế – mt cuc hôn nhân nht nho đ ri cui cùng là hai v chng trước tòa kí giy li hôn, chm dt mt mi tình mà trước đó cũng không my lãng mn hay mn nng gì.

             Tôi là mt y tá trong mt bnh vin huyn, vi mt nhan sc không my quyến r; cũng không có nét gì đc bit mn mà, thu hút người khác gii c. Mc du xu không phi là cái ti, nhưng nếu như người ph n nào không may mn có được v đp hình thc, mà s hu ngoi hình không my hp dn thì qu là mt điu bt hnh. Vì trong cuc sng này có my ai yêu v đp tâm hn n kín, mà hình thc b ngoài đôi khi quyết đnh tt c?

               Tôi c thế ln lên như mt bi cây di ven đường, thi ph thông ri khi tôi vào trường trung cp Y, bn bè tôi tôi hu như đa nào cũng tìm cho mình mt na còn li, mt nơi đ chia s vui bun. Tôi vn vy, vn ngày hai bui ôm sách lên ging đường, hay thư vin ri c bui dán mt vào nhng tp tài liu dày cm, hay đôi khi là nhng quyn truyn kiếm hip, nhng quyn tiu thuyết mà tôi thuê tim sách trước trường. Vào thi gian đó, tôi không bun, cũng không vui, tâm hn tôi bình lng, yên như nước mt h thu vào nhng ngày không có gió. Tôi ý thc rt rõ v v b ngoài ca mình, nên quyết đnh chn cho mình mt li sng khác, li sng mà con tim được ng yên, không run lên vì hnh phúc hay đau kh.

               Mi người trong bnh vin không ghét tôi, nhưng cũng không xem tôi là bn thân, nói đúng hơn h luôn xem tôi như là mt đng nghip đúng nghĩa, ch giao tiếp nhau trong công vic, và khi cn thiết còn ngoài công vic chúng tôi không có thêm mt s gn bó, thân tình nào khác. Tôi vn ngày hai bui đi v trong lng l.

              Ri mt ln vào ngày 8 -3 năm tôi 32 tui, Bnh vin t chc chuyến đi tham quan Đng Xanh hai ngày cho công nhân viên trong bnh vin. Và tôi tháp tùng chuyến tham quan này như mt s tình c. Năm đó tôi là thành viên trong ban chp hành công đoàn nên không đi, không được. Mi người trong đoàn đu có gia đình, con cái, ch có tôi là bà – cô – đc – thân mà thôi. Nhưng sao t trong sâu thm ca lòng mình, tôi vn không mun có ý đnh lp gia đình, không cm thy có nim vui nào trong hôn nhân và tình yêu c? Vy mà ch vì mt li nói vô tình ca Bác Sĩ Hùng- trường khoa ngoi, đã làm thay đi c cuc đi ca tôi – mt con người c đi ngang như cua, bướng như gh .

              Nhu cùng đng nghip khi đã ngà ngà say, Hùng đã tuyên b : “  Tôi không thích  người ph n xu v hình thc, vì cho dù tâm hn h có đp đến đâu đi na thì vi tôi h vn là mt người ph n khiếm khuyết, thiếu s hoàn ho, và luôn làm cn bước đường tiến thân ca chng mình, và bnh vin ca mình, các bn đ ý mà xem như cô Trinh đó, cô y tính tình tt đó ch nhưng s không bao gi kiếm ni mt tm chng vi “ cái mt tin không bt mt ” như vy đâu…”   Vô tình được nghe li nói vô tâm vi nhiu ác ý y – mt câu nói đã làm tn thương lòng t ái ca tôi, và bt đu t hôm đó tôi quyết đnh s lp gia đình, và c gng kiếm người môn đăng h đi vi mình, và phi là đp trai. Đúng là mt điu khó có th xy ra

             Và ri người tôi chn làm chng cũng xut hin. Mt người đúng tiêu chun, có ngh nghip n đnh, đp trai và có cái tên như tài t đin nh: Nguyn Hiếu Thch. Cũng không phi anh ta b tiếng sét ái tình, hay si mê gì tôi đâu mà ch đơn gin là anh ta kén cá, chn canh mãi, vn không chn được ai, nhng cô gái yêu anh dn dn lp gia đình hết c, và tui ca anh cũng đã sang hàng bn ri. Cha, m anh hi thúc, anh cũng như tôi đành nhm mt bước vào con đường phiêu lưu tình ái, hôn nhân. Biết nhau hai tháng, gp nhau vài ln là chúng tôi quyết đnh tiến đến hôn nhân. T vic coi ngày, đến vic chun b cho cái ngày trng đi y, hai chúng tôi âm thm làm, không đ cho gia đình hai bên biết. Thch có v mun giu không đ mi người biết nhiu vì có l anh cũng cm thy không ưng bng khi cưới mt người va già, va tm thường như tôi. Còn tôi thì giu gia đình vì tính tôi thích vy. Tôi có ý mun gây ngc nhiên, bt ng vi gia đình, cũng như  đng nghip, và vì lúc đó tôi cũng có cm tưởng là không th tin vào cuc hôn nhân gia tôi và Thch là có tht, là tn ti.

                  Không biết chng tôi nói vi gia đình lúc nào, còn bn thân tôi trước ngày ăn hi hai ngày tôi nói ý đnh kết hôn vi ba tôi, và hai người anh trai. Lúc đó m tôi đi du lch cùng my bà bn tn biên gii Vit – Trung. ( vì bà có biết gì v vic tôi kết hôn đâu? ). Vy là mt cuc hp mt gia đình ngay chiu đó din ra nhà tôi, có c Hiếu Thch và cui cùng ba tôi và hai anh quyết đnh chp nhn cho ăn hi,  vì có ai trong nhà mun gi li “ qu bom n chm”  như tôi đâu?

               Vy là trong khi tt c các thành viên trong gia đình tôi lo lng, chy đi chy v mua cái này, mượn cái kia, quên ăn, quên ng,  tôi lui vào trong phòng mình nm nghĩ đến cuc hôn nhân ca mình, không biết nhng ngày sp ti cuc sng ca tôi s như thế nào? Sướng, hay kh, hnh phúc hay bt hnh đây? Tâm hn tôi vn trng rng, vô v; không vui, không bun.- vn vy.

                Ri ngày đám hi cũng din ra đàng hoàng đúng nghi l, cũng h hàng hai bên, cũng cười cười, nói nói. Tôi vi Thch tay trong tay lên chào quan viên  hai h cũng ging như nhng đôi v chng khác.  Ngày đám hi cách ngày cưới có na tháng, vn âm thm lng l không t chc tiếp bn bè, bà con, mà ch làm l cúng gia tiên và mt mình tôi âm thm v nhà chng vào lúc 4h sáng.( đó là ý ca chng tôi, và tôi cũng đng ý, ly c là hai người không hp tui, không th t chc l cưới, l gia tiên nhà chng được). Vy là tôi tr thành “ V nht ” ca chng tôi.

                  V chng đến vi nhau không có tình yêu, nên sau by ngày ngh chế đ, chng đi đng chng, v đi đng v.  Chng tôi ly c làm vic cách nhà xa nên hai tun mi v nhà mt ln, còn tôi ly c nhà ba, m gn bnh vin nơi tôi làm vic hơn nên tôi cũng v vi cha, m tôi như lúc tôi còn con gái. Tôi rt ít khi v nhà chng,  tr khi v đ d đám gi ai đó, l tết, hoc đôi khi chng tôi cht nghĩ đến là mình đã có v nên cùng tôi v thăm. Nhưng nhng dp như thế rt hiếm.

              Thi gian sau không lâu, tôi nghe được tin chng tôi có b nhí tr , đp nơi làm vic. Tôi cũng cm thy không my ghen tuông, hay đau kh khi nghe được tin này. Mà thm chí – có lúc, còn nghĩ đây là mt dp tt đ mình có th hiu rõ được tình cm ca tôi dành cho chng đến đâu?

              Mt ngày n, ngi trên xe do mt người ch dâu ca tôi ch ra nơi công trình mà chng tôi đang làm vic, và cũng rt mau chóng tôi hn gp cô gái – là tình đch ca tôi mt quán cà phê xp x bên đường. Mt cô gái tr, đp vi mt cái bng lùm lùm đang dn ló lên qua làn áo mng. Cô gái vi v mt xanh tái, căng thng và đy âu lo. Tôi mm cười gt đu chào cô ta như th chúng tôi là nhng người bn thân lâu ngày gp li. Cô gái nem nép ngi xung ghế đi din vi tôi, hai tay đan vào nhau đt lên bàn và m hôi túa ra ướt đm trán, và áo. Ch dâu tôi c nhìn chm chm vào bng ca cô ta vi v mt tc gin và bt cht hi ln : “ Cô biết em tôi hn cô ra đây có vic gì ch? ”. Cô gái hai tay xoa vào nhau run run tr li : “ D! Em biết, em xin li ch, em trót di …”. Ch dâu tôi đnh nói tiếp, nhưng tôi ngăn ch li và bng mt ging nh nhàng tôi hi cô ta : “ Cô có yêu chng tôi tht không? ”. Cô gái ngc nhiên ngơ ngác nhìn và lí nhí đáp: “ Em không biết, em ch thy thích anh y thôi ”. Tôi vn bình thn hi tiếp: “ Cái thai trong bng cô là ca chng tôi phi không? ” Cô gái bn ln gt đu như đ xác nhn. sau đó tôi như mt người ch ln tui dn bo cô ta đ điu v chng tôi, v cái thai trong bng cô ta. Và tôi đng lên chào tm bit cô ta, kéo ch dâu ra khi quán.

                   Chiu đó chng tôi v nhà, hai v chng tôi đi ung cà phê ln đu tiên sau ngày cưới. Tôi không nhc gì đến cuc gp mt kia, nhưng sau mt lúc im lng chng tôi kh khàng nói : “ Em biết hết chuyn ri phi không? Cm ơn em đã x s như vy !”. Vi v đăm chiêu suy nghĩ – chng tôi phân bua  : “ Cô y c tình d d anh, vì chúng ta chưa có con, anh ch kiếm con thôi, ch anh không yêu cô ta, anh ch yêu em thôi, và ch có em là người v chính thc ca anh , Trinh ! ”. Tôi nghe –  cười nht,  không nói gì. Tôi cht có ý nghĩ : Mt con người đp trai, hào hoa mà sao ích k, gian di qúa vy? Anh ta tưởng mình là ai mà có v ln, v nh ch? Mt con người đã ăn vi người ta có con ri, mà gi mun rũ b trách nhim sao? Tuy trong đu nghĩ vy nhưng tôi nén lòng, không nói ra. Lúc đó không hiu sao tôi cm thy khát nước kinh khng, tôi ung mt hơi hết li nước cam và gi thêm mt li nước cam na trước đôi mt m to ca chng tôi.

          Và sáng nay, tôi và Thch đến tòa đ xin li hôn, đ nh lut pháp tháo g nt nhng si dây ràng but cui cùng đã vô tình ct cht hai cuc đi vi nhau. Tôi t mình gi đơn li hôn đến tòa cách đây hai tun, dù chng tôi không đng ý ký vào đơn – nhưng sáng nay anh vn đến. Vn áo b vào qun, vn đp trai, hào hoa như ngày nào. Người hòa gii hi tôi ti sao li hôn? Tôi mm cười tr li : “ Vì mun sng mt mình, không mun vướng bn gì na …”. Còn lí do ca anh mi tht tc cười: “ Vì v tôi mun li hôn, nên tôi chìu v ! ”.Và khi v quan tòa bo chúng tôi làm bn t khai, c tôi và anh không biết viết lí do là gì dn đến chúng tôi li hôn. Tôi c nghĩ mãi, không l bo chng tôi có v bé – tôi không mun làm vy, vì đã chia tay ri nói xu nhau mà làm gì? Tranh phn hơn thua mà làm gì?.  Cui cùng tôi viết xung  t giy mt lí do mà không ai bàn ci được. Đó là : “ Không hp nhau v quan nim sng, và c hai không còn tình yêu na”. Còn anh cũng viết cùng mt ni dung vi tôi ( vì anh xem bn t khai ca tôi và chép li mà). V Quan tòa ngi nhìn chúng tôi mm cười

            Bước ra khi phòng li hôn, tôi cm thy mt ni bun len nh vào lòng. Mt thoáng, tôi cm thy lơ lng, nh tênh – như đang bay là là khi mt đt vy. Tôi quay li nhìn Thch ln cui, người mà bao năm tôi gi là chng – bây gi không còn na. Mi người s có mt con đường đi riêng, mt ni nim vui bun riêng – không th chia s. Tôi cht bàng hoàng khi nghĩ:  không biết trong cuc sng tm trên cõi đi này – chúng tôi còn có cơ duyên nào gp li nhau na không?

            Tôi va bước đi – va miên man suy nghĩ : Trong cuc đi đôi khi chúng ta được đt phi đng trước mt ngã ba đường, không biết chn đường nào cho mình? Có l phi đành nhm mt mà bước theo mt con đường nào đó, hi vng s tìm ra no sáng.

            Cui cùng, tôi t hi : “ Không biết mình li hôn như vy là đi vào đường sáng, hay là s bước vào mê cung ca cuc đi na?

            Có mt điu tôi biết rt rõ là tôi đang dn dà cm thy tâm tôi được thanh thn, và tôi hi vng, có th cm nhn được v đp ca bình minh mi bui sáng trước sân nhà và ánh sáng rc r cui ngày trên b du hoa Lài. Tôi bng mm cười : “ Cuc đi đôi khi ch đơn giàn có vy mà thôi?

TRN MINH NGUYT

VHNC

 

 

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền