Nhà Thơ Lê Kim Thượng
1. Nguyệt Lầu
Ồ em, về muộn từ thiên cổ !
Đốt lá tình khô quyện khói mê trầm
Ồ em, dẩm động bờ sương cỏ !
Rụng giữa hồn ta lời thề trăm năm
Ngày bắt đầu, từ đêm mưa vạn cổ
Đời bắt đầu, từ thiên địa hồng hoang
Ồ em, giông bão miền châu thổ !
Hồn phách trong ta chao đảo bàng hoàng
Em là em, của mùa trăng thảo dã
Ta là ta, của bạc áo giang hồ
Ồ em, trăng nguyệt mông mênh quá !
Đi mãi cùng ta bóng nhỏ ngựa thồ
Em ngây thơ, em giả hình chim sáo
Hót vu vơ giữa đồng nội mây ngàn
Ồ em, lá biếc xanh mộng ảo !
Người thanh xuân môi mắt thật nồng nàn
Tráng sĩ buồn lỡ một thời chiêng trống
Buổi hồi hương nghe mòn mõi vó câu
Ồ em, quýnh quáng bên bờ mộng !
Đêm mơ hoa tan vỡ bóng nguyệt lầu
2. Bụi Trần
Anh đưa em, qua rừng qua rú
Dưới trăng sao ngủ mộng bình thường
Ngàn lá nhỏ tiền căn mới nhú
Lộc non xanh, xanh ngát thiên đường
Anh đưa em, ra sông ra bể
Buồm vô ưu lộng gió thâm tình
Sóng sẽ vổ khắp cùng thánh thể
Em giậc mình khóc tiếng khai sinh
Anh đưa em, xuống phường xuống phố
Chen chân đời tìm chỗ dung thân
Em thao thức vui buồn cam khổ
Anh năm năm bạc áo phong trần
Anh đưa em, lên trăng lên nguyệt
Đốt lá đa sưởi ấm căn phần
Em vui chi nguyệt tàn trăng khuyết
Anh tìm gì giữa cõi phù vân
Anh đưa em, tới nơi em muốn
Tìm chỗ nằm chờ buổi hóa thân
Em hóa thành loài hoa sầu muộn
Anh cội già, đầu bạc bụi trần
3. Thiền Hành
“Chân - Ngã” mơ hồ kiếp tử sinh
Hoàng hôn tàn lụi hóa bình minh
Hưng vong bĩ thái tùy nghiệp lực
“Cái tôi ” lạc lõng giữa tâm linh
Cả một đời tìm Pháp gieo duyên
Vô minh quay quắt chốn đảo điên
“Niệm - Định - Tuệ” đến đi, đi đến
Diệu hữu niềm tin một chữ Thiền
Thiền hành dạo bước cõi phù vân
Chánh Định hợp thành tâm với thân
Quán Niệm tìm nguồn về Pháp lạc
Tĩnh thức lành an giữa bụi trần …
Nha Trang, tháng 09. 2016
Lê Kim Thượng
Kommentar schreiben