Nhà Thơ Hoàng Liên Sơn
Một mảnh hồn quê
Trời xa có kẻ nhớ nhà
Cơn mê chợt thức la đà bóng quê
Ngẩn ngơ một cõi đi về
Phong trần dầu dãi vẫn mê hồn làng
Tiếng thương tiếng nhớ đa mang
Gầy hao heo hắt võ vàng trời xa
Hồn quê da diết đậm đà
Cảm người viễn xứ la đà thức mê..
Thi Hoàng
ĐÀ LẠT NGÀY EM ĐI (II)
Thế là em lại ra đi
Như là không có điều chi hững hờ
Minh Tâm hoa cúc ngẩn ngơ
Em đi người ấy thẩn thờ quên hoa...
Em đi nắng bỗng nhạt nhòa
Phố đông nhưng chỉ người ta. Một mình
Cây ngơ ngác gió lặng thinh
Trăng suông ủ rũ để mình lẻ loi
Bồng bềnh một cõi mộng trôi
Em đi tiếng vạc cuối trời kêu khan
Em đi cây lá úa tàn
Đông về xao xác, lá bàng tím khô
Em đi tôi bỗng thẫn thờ
Chiều dần phai nhạt hững hờ hoàng hôn
Cúc quỳ thôi nở bồn chồn
Xuân Hương, Than Thở mảnh hồn chông chênh...
Đà Lạt- Phú Yên- Ninh Bình
Hoàng Liên Sơn
Kommentar schreiben