397- Giọt Nắng Bình Minh (Thơ) Thủy Điền (GER)

 

 

THỦY ĐIỀN

 

 

Giọt Nắng Bình Minh

 

Nầy ! Mực hỡi, hãy cùng ta ngắm nắng

Vầng Thái dương hiện rõ cuối chân trời

Đang báo hiệu quanh ta một ngày mới

Vui, thanh bình, êm ả, đượm tình xuân

 

Đất và trời hoà quyện nỗi niềm chung

Mây và gió đong đưa cùng điệu hát

Nầy ! Mực hỡi nhìn trời cao bát ngát

Một màu xanh hy vọng đến bên mình

 

Hãy reo lên. Sao mi mãi ngập ngừng ?

Trong khoảnh khắc hoàng hôn “Buồn lắm Mực “

Nầy ! Mực hỡi, nghe ta nhìn phía trước

Để hưởng từng giọt nắng buổi bình minh.

 

Thủy Điền

01-11-2016

 

 

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền