196- Nỗi Nhớ (Thơ) Nhà Thơ Nguyễn Thành Sáng (Cần Thơ- VN)

 

Nhà Thơ Nguyễn Thành Sáng

 

 

 

NỖI NHỚ


Anh cũng nhớ em, nhớ thật nhiều
Nhẹ nhàng tình gửi bến cô liêu
Lan man tâm sự bầu sương lạnh
Vọng ngóng trời mây trải nhạt chiều!

Biết rằng chốn ấy quá xa xôi
Mà giống như gần ở cạnh tôi
Vút gió chim bay về cõi lộng
Hoài mong gặp gỡ mảnh trăng trôi

Thắm thoát thời gian đã kéo qua
Ai từng uống ánh với hồn ta
Sẻ chia ân ái ngàn thương thắm
Cùng ấp, suy tư dưới bóng tà

Da diết, hương nồng treo gợn sóng
Vấn vương, lưu luyến gửi mây giăng
Vắng nhau đôi phút buồn hiu dạ
Khắc khoải, bâng khuâng thiếp đợi chàng!

Em ơi! Thương quá biết làm sao
Hai nẻo cuộc đời một giấc bao
Vạn kỷ hồn sương hằn khắc đá
Quay về nối lại xoá sầu đau

Và ta đan mối sợi tơ tình
Từ thuở ánh tàn rã mộng sinh
Như ẩn tận cùng nơi ký ức
Lời thề vạn kỷ buộc hồn linh

Phải chăng như thế, để bây giờ
Tít tận ngàn xa mãi đợi chờ
Thắt thẻo ôm tim ngân nỗi nhớ
Hoàng hôn lặng lẽ đỉnh chơ vơ!


Nguyễn Thành Sáng

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền