Thơ Thủy Điền
Tự Tin
Đi dạo qua một đỗi
Nhìn ngắm đó, ngắm đây
Lắng tai nghe vài lời
Người nói gió, nói mây
Lòng thấy buồn rười rượi
Cuộc đời nhanh đổi thay
Người cho rằng lắm học
Mãi chẳng được chi chi
Cuối cùng cũng cu li
Kẻ đương thời, tiền bị
Muốn việc gì cũng được
Mua cả quyền, lẫn tước
Buôn cả trời là khác
Mới qua nghe cũng mát
Nhưng ngẫm nghĩ một hồi
Thật cõi lòng bối rối
Thân phận làm kẻ sĩ
Thời thôi chẳng tôn suy
Nếu đã là kẻ sĩ
Đừng cố vội sầu bi
Đường trường song ngựa chạy
Phiá trước ngàn chông gai
Ta làm thân kẻ sĩ
Mi tiền vác trên vai
Thử đọ sức tranh tài
Thắng bại sẽ về ai
Tiền vừa đến hôm nay
Ngày mai rồi lại biến
Tiền đủ quyền sai khiến
Khi tiền còn trong tay
Đã đến lúc hết tiền
Đừng hòng mà huyên thuyên
Tài lại là chuyện khác
Mang đến nhiều khoái lạc
Rõ ràng như ban ngày
Đương nhiên là tồn tại
Chốn kinh tế, thị trường
Khắp thành thị, ruộng nương
Tài vẫn là bậc trượng
Không đến nỗi bất thường
Chẳng đến nỗi bi thương
Sự học rất thiêng liêng
Sanh đẻ ra đồng tiền
Không một điều bất biến
Thay định luật tự nhiên
Tiền nhất thiết, nhất thời
Trong khoảnh khắc mà thôi
Thế đời đừng quá vội
Tiền là chúa, vua tôi.
Thủy Điền
10-01-2017
Kommentar schreiben