*TĐ 291-Hạt Cát (Thơ) Thủy Điền (GER)

 

Thơ Thủy Điền

 

 

Hạt Cát

 

Đứng nhìn trăng thấy mình sao bé nhỏ

Ngước trông trời chẳng được một gramm

Cứ loanh quanh lẩn quẩn chữ tình, tiền

Tài với phận sáng, chiều rồi chiều, sáng

 

Đợi ngày qua- đợi mãi đến trăng sang

Để tận hưởng những gì là ngà ngọc

Nhưng trăng chỉ bên ta trong bổng chốc

Rồi vội đi để lại khoảng đêm tàn

 

Sáng thức vậy mới hay trời đã sáng

Một vùng trời quang đãng rộng bao la

Lại một lần hy vọng hướng trời xa

Và, cũng thế đi qua từng nhịp gõ

 

Đứng chiêm trăng, đêm về, ngà, sáng tỏ

Ôi ! Sao mình nhỏ bé giữa không gian

Ước mong chi rồi cũng vội tan dần

Trăm năm hỡi, đời sao như hạt cát.

 

Thủy Điền

30-06-2017

 

 

 

 

 

 

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền