* NTS 67- Hồn Lang Trở Về Âm Giới 7 (Thơ) Nguyễn Thành Sáng (Cần Thơ- VN)

 

Nhà Thơ Nguyễn Thành Sáng

 

 

Hồn Lang Trở Về Âm Giới (7)

 

“Sau khi thổn thức với vợ, hồn 

      ma thổn thức với hai con”

Hai con có thấy cha không?

Bóng hồn ảo ảnh bên dòng sông thương

Nghẹn đau, buồn bã, đoạn trường

Từng dòng ma lệ, nhỏ vương thâm tình!

Từ nay biến mất ảnh hình

Trăng vàng đỉnh núi, chuyển mình đẩy đêm

Trải ra vầng sáng êm đềm

Soi đường con trẻ, đi tìm bến mơ

Còn ai bắt bóng làm thơ

Rồi kêu trẻ lại lặng chờ đọc nghe

Thả cơn gió nhẹ canh khuya

Ru tình khoảnh khắc, tìm về hồn thanh…

Ngày nào hai mái đầu xanh

Bên cha với mẹ, nhánh cành trổ bông

Biết bao ấm áp cõi lòng

Ủi an cảnh sống gió giông phũ phàng!...

Hai con khôn lớn rỡ ràng

Vui lòng cha mẹ, họ hàng đó đây

Công lao nuôi dưỡng năm dài

Được bù xứng đáng, đủ đầy tặng cha

Bây giờ cha khuất nẻo xa

Không còn ở lại để mà với con

Đêm thanh ngắm ảnh trăng tròn

Nhớ thương kỷ niệm sớm hôm thuở nào

Hai con! Ôi! giọt máu đào!

Ngàn năm vĩnh biệt, lệ trào khoé mi

Rụng rồi một mảnh trăng thề

Nỗi niềm đau đáu, lần về âm gian!...

 

                             13/7/2016

                     Nguyễn Thành Sáng

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền