*CVM 183- Thi Ca, Thi Nhân La Thụy (Cảm Tác) Chu Vương Miện (USA)

 

Nhà Thơ Chu Vương Miện

 

Thi Ca, Thi Nhân La Thụy

 

 

Nhà Thơ La Thụy

 

Quảng Trị đường xưa ươm kỷ niệm

La Gi phố mới vắng tâm giao

Ly hương khắc khoải thương mưa Bấc

Biệt xứ bâng khuâng nhớ gió Lào ?

                       (Vọng Cố Hương)

Chỉ cần 4 câu thơ thôi, cũng là một trường ca bi thương thống khổ! Năm 1972 ở Quảng Trị thành phố địa đầu của miền Nam và mùa hè đỏ lửa, bà con cô bác dân Quảng Trị, ai còn may mắn sồng sót lặng lẽ ra đi, đi nhiều nơi nhiều xứ, có nghĩa là bất cứ nơi nào "đất lành chim đậu" chả khác nào bài hát của nhạc sĩ Đinh Miên Vũ:

Tôi lớn lên bởi Tam Giang nước mặn

Những chiều không mây trắng lững lờ trôi

Rồi xuôi ngược theo dòng đời năm tháng

Ơn quê người mà chẳng nhớ quê tôi

Quê tôi từ thủa nào

Tháng ngày đời gieo neo

Con chim kêu chiều chiểu

Nghe vời vợi hắt hiu

Câu hò sâu lắng

Ru đời mình nghĩa nặng

Ơi hò, ơi ơi hò!

                    (Hai Quê)

Nhà thơ La Thụy vừa là đồng hương, đồng khói, vừa là đồng môn trường Nguyễn Hoàng vừa là đồng nghiệp thơ văn với kẻ viết bài này, và cũng có thời gian say mê truyện võ hiệp kỳ tình, truyện chưởng Kim Dung và Cổ Long. Nhà văn Kim Dung "Cấm Dùng" được chế độ Hoa Lục công nhận là một trong 4 nhà văn lớn nhất Trung Quốc của thế kỷ thứ 20, chỉ đứng sau Lỗ Tấn, Ba Kim... Còn  nhà văn Cổ Long là bạn thân thiết nhất của Kim Dung, sau năm 1972 thì Cổ Long được Kim Dung ủy nhiệm cùng 10 nhà văn nữa toàn quyền sửa chữa lại 14 danh phẩm của Kim Dung, bắt đầu từ Hồng Hoa Kiếm đến tác phẩm sau cùng là Liên Thành Quyết.

Vô tình kiếm, bên hông đa tình khách

Có bừng lên sát khí chấn đêm trường

Chừ phóng kiếm ném tung vào tuyệt cốc

Dạo sông hồ khinh khoái gót Lưu Hương

                             (Hoài Cổ Long)

Chừ đây mình thả hương nồng

Phiêu phong hoài vọng rêu rong cõi người

Mai kia thả nốt tuổi trời

Thời gian cuốn hút phận đời mong manh.

Sắc không ừ thả bồng bềnh

Mộng lòng dù đã ươm xanh... thả dần.

                                                  (Thả)

Ừ thì mê lộ dặm dài   

Sắc không hư ảo gót hài in rêu

Tình trần lơ lửng phong phiêu

Nghiệp duyên cởi buộc sớm chiều tụ tan

Am thiền Tiếp Hiện: vấn, nan?

Thì ừ, buông xả tâm an gột phiền

Toạ thiền quán tưởng diệu sinh

 Sát na đốn ngộ sắc hình giai không

                  (Công án thiền về Du)

Quay đầu thị ngạn, đời là vậy và đời là thế! Trong cái cuộc đời nhiều hệ lụy đa đoan, chỉ hai đoạn thơ ngắn của La Thụy cũng làm cho chúng ta bừng tỉnh, chả khác nào những bức tranh thủy mặc, đơn sơ chấm phá vài nét bằng mực tàu, về cái nỗi về cái cảnh "Quẳng Gánh Lo Đi" hoặc giản dị hơn là "ôm rơm rát bụng" bao nhiêu hư danh "phù danh" chỉ làm mệt con người. Đâu có khác gì một đoạn thơ Thiền sau đây :

mưa trong trăng

trăng trong mưa

mưa trên trời

mưa trên sông

mưa ngoài kia

mưa trong lòng

thuyền trên nước

nước trên dòng

trăng còn đó

trời mênh mông

Thơ La Thụy vừa đủ diễn tả những tâm tình, không ngắn quá và cũng không dài quá, đầy đủ dàn trải những cảm nghĩ của mình về cuộc đời, về cuộc sống về thân phận, về những hạt cát ven sông Hằng. Lời thơ rất lạ và trau chuốt, xin có lời chúc mừng nhà thơ.

THƠ TRÍCH

 

CÔNG ÁN THIỀN VỀ DU

Là Du… nhưng không là Du

Đắm trong yêu nhớ trầm phù si tâm

Hoa kia sắc tướng bụi lầm

Hồng nhan họa thủy? Án nhầm*… thiện tai!

Ừ thì mê lộ dặm dài   

Sắc không hư ảo gót hài in rêu

Tình trần lơ lửng phong phiêu

Nghiệp duyên cởi buộc sớm chiều tụ tan

Am thiền Tiếp Hiện: vấn, nan?

Thì ừ, buông xả tâm an gột phiền

Toạ thiền quán tưởng diệu sinh

Sát na đốn ngộ sắc hình giai không

                                      La Thụy

                                      8/5/2015

* Chuyện “Chú Tiểu Bị Oan”

HOÀI CỔ LONG*

Trong bóng thâm u núi đồi hoang dã

Bước chân yêu run rẫy mỗi đêm về

Ta lạc bước giữa hoa ngàn cỏ lạ

Gió muôn trùng âm vọng phủ lời mê

Lá tương tư vẫy vầng trăng khuyết sử

Rêu xanh rì mềm ướt, đẫm sương giăng 

Tay vuốt nhẹ lòng đàn reo tở mở

Muôn tơ huyền rung động khúc hòa âm

Em kiều mị bất ngờ ta choáng váng

Phút giây nào thảng thốt đến mê si

Từng ép xác dưng không chừ thoáng đãng

 Lòng Tiểu Phi* đồng vọng viễn khúc gì?

Ừ, Mai Hoa Đạo* mỹ nhân kỳ ảo

Kiếm ngây tình, lãng tử muốn Tầm Hoan*

Lâm Tiên Nhi* từng đêm về cởi áo

Dợn sóng tình mê mải cõi hồng hoang

Vô tình kiếm, bên hông đa tình khách

Có bừng lên sát khí chấn đêm trường

Chừ phóng kiếm ném tung vào tuyệt cốc

Dạo sông hồ khinh khoái gót Lưu Hương*...

* Cổ Long (1937- 1985)  là nhà văn Đài Loan viết tiểu thuyết võ hiệp nổi tiếng. Ông cũng là nhà biên kịch, nhà sản xuất và đạo diễn. Các tác phẩm của ông đã được chuyển thể nhiều lần trên phim truyền hình cũng như điện ảnh.

* Lý Tầm Hoan, Tiểu Phi, Mai Hoa Đạo, Lâm Tiên Nhi, Sở Lưu Hương... : Tên nhân vật trong tiểu thuyết võ hiệp của Cổ Long

DÁNG HOA

Thuỳ mị trong chiều 

Bên cầu soi bóng

Ta như lóng ngóng

Tim đập liên hồi

Thoáng nhìn đôi môi

Thắm trời hạ đỏ

Rặng mi biếc cỏ

Khoé mắt hồ thu

Hồn ta vỗ sóng

Chiều đông gió lộng

Đồng vọng âm ba

Diễm tuyệt dáng hoa

Bến bờ viễn mộng

Trùng khơi tình động

Man mác u hoài

Trầm mặc liêu trai ...

                                               

THẢ

Chừ đây mình thả hương nồng

Phiêu phong hoài vọng rêu rong cõi người

Mai kia thả nốt tuổi trời

Thời gian cuốn hút phận đời mong manh.

Sắc không ừ thả bồng bềnh

Mộng lòng dù đã ươm xanh... thả dần.

VỌNG CỐ HƯƠNG

Mây trời dõi bóng dạ nao nao

Hồi ức miên man cuộn sóng trào

Quảng Trị đường xưa ươm kỷ niệm

La Gi phố mới vắng tâm giao

Ly hương khắc khoải thương mưa bấc

Biệt xứ bâng khuâng nhớ gió Lào

Trở gối chập chờn chao cánh mộng

Vọng về quê cũ dấu yêu trao   

                                       

BIỂN MAI HỒNG

 Hòn Bà ngắm sóng trầm tư

 Đồi Dương ửng nắng liễu ru ven bờ

Sương lam sực tỉnh hồn mơ

Chao mình theo gió lượn lờ cùng mây

Cỏ xanh, mượt trải đất dày                   

Dã tràng se cát lạnh gầy dấu chân  

Bay cùng cánh mộng bâng khuâng 

Tình thơ ý nhạc như lần tuôn ra

Tiếng lòng xưa vẫn mặn mà 

Ồ sao gờn gợn âm ba nỗi mình                                         

Lặng lờ rùa biển đinh ninh 

Nghìn năm hóa kiếp đọng tình rong rêu                          

Dạt dào biển dậy niềm yêu                                          

 Lung linh khói sóng phiêu diêu mộng lòng

                                                                                

BƯỚC THỤY DU

Đêm lặng thầm bên biển vắng

Mơ hồ vẳng trong gió thoảng

Tiếng người yêu dấu gọi tên

Bâng khuâng xao xuyến niềm riêng

Sóng miên man ru bờ cát

Mây trời mờ lan khói nhạt

E ấp quyện ánh trăng tà

Dịu dàng gửi nụ hôn xa

Ngọt đôi môi, lòng rung động

Bờ thuỳ dương ru tình mộng

Hồn phiêu phong trong sương mù

Lãng đãng từng bước thuỵ du

(Biển Hòn Rơm, Phan Thiết, 2015)

                               La Thụy

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền