TĐ 459- Mưa Buồn (Thơ) Thủy Điền (GER)

 

Thủy Điền

 

 

Mưa Buồn

 

Đêm nào cũng thế

Ngày nào cũng thế

Mưa rơi….mưa rơi

Lác đác, dầm dề

 

Mưa thổi trên đê

Ướt áo đường về

Nón nghiêng theo gió

Thấm lạnh tái tê

 

Mưa sao vô kể

Tháng sáu mùa hè

Phượng đang hoa nở

Xếp từng cánh nhẹ

 

Ủ rủ lắng nghe

Từng giọt mưa sa

Xuyên qua cành, lá

Não ruột canh trường

 

Mưa tuôn, mưa tuôn

Ngồi bên hiên vắng

Lắng sâu, trầm lặng

Nỗi nhớ dâng tràn.

 

Nhớ quê, nhớ quán

Nhớ nước, nhớ non

Nhớ vợ, nhớ con

Nhớ cha, nhớ  mẹ

 

Từng đêm tính lẻ

Mong đợi ngày về

Đường còn xa lắc

Vạn dặm sơn khê.

 

Thủy Điền

 

19-12-2017

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền