* NTS 111- Hồn Lang Trở Về Âm Giới 49 (Thơ) Nguyễn Thành Sáng (Cần Thơ- VN)

 

Nhà Thơ Nguyễn Thành Sáng

 

 

Hồn Lang Trở Về Âm Giới (49)

 

Đêm phố chợ ánh đèn loang sáng tỏ

Một bóng ma vò võ, luống ngậm ngùi

Vương vấn mãi một thời nơi biển gió

Nay âm thầm đây đó, nẻo chơi vơi!

Gẫm thế sự lắm muôn hình vạn trạng

Mặt trước đen, sau trắng có nào hay

Kẻ gầm cầu chờ ai thương xót phận

Biết đâu rằng lắm bận bạc vung tay

Thuở thiếu thời phụ tình cha, nghĩa mẹ

Cả chuỗi dài, bến ghé cuộc bê tha

Tiêu tán hết, xót xa lòng non bể

Cuối cuộc đời ánh lệ phủ vàng da

Kẻ no say, mặc ấm, đắp chăn êm

Đó có phải do đêm, thầm kéo tủ

Rút tiền bẩn mua dù che kín nệm

Để giấc nồng bay đến cõi phiêu du!

Hay công khó tháng ngày lao tâm trí

Cuộc xông pha bền bỉ với thời gian

Dẫu mệt mỏi vẫn hằng nuôi dưỡng ý

Bù hôm nay ngơi nghỉ dưới trăng thanh…

Ôi! Mặt trái cuộc đời ai hiểu được

Mở miệng cười ở trước, khóc sau lưng

Cà phê sữa hai từng nằm trong nước 

Tay khuấy lên, cổ ngước, nỗi lâng lâng

Ta thao thức, trở trăn rồi xúc cảm

Thấy dương trần , như áng xám phù vân

Mãi lờ lững bao lần che bỏng nắng

Cũng là bao gánh nặng…lúc phơi khăn!

 

14/10/2016

Nguyễn Thành Sáng 

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền