Sinh Hoàng
Tàn Phai
Em từ xa cách nghìn trùng
Nhạt phai rồi những mặn nồng yêu xưa
Bao mùa nắng, bấy mùa mưa
Lá vàng đã đổ đường xưa bao lần
Tình bay theo áng phù vân
Còn chăng một chút ân cần mong manh
Tìm đâu cánh lá xa cành
Tuyết sương phủ lấp, ăn năn muộn rồi
Nơi này trống vắng mình tôi
Đếm dài năm tháng bên đời quạnh hiu
Đập gương tìm bóng yêu kiều
Hương xưa thôi cũng theo chiều tàn phai
Sinh Hoàng
Kommentar schreiben