*LTH 38- Chùm Thơ "Em Về Thăm Quê" Của TG Lê Thanh Hùng (Bình Thuận- VN)

 

Tác Giả Lê Thanh Hùng

 

       

  Em Về Thăm Quê

 

Bóng nắng hoen mờ loang trong tay

Người đi, dốc đứng sương giăng dầy

Dốc Đá, treo nghiêng triền góc nắng

Chầm chậm chìm trôi, phai dấu ngày

                    *

Biết có em về thăm quê xưa

Hoa chuối bừng lên sắc đổ thừa

Cho mùa năm đó, chưa tròn vẹn

Dang dỡ bên đời, giấc đẩy đưa

                   *

Hoa sáng ven đường, nắng lung linh

Quê xưa trong gió mới trở mình

Ngổn ngang những công trình đang mở

Như gọi mời những kẻ phiêu sinh

                   *

Khẽ khàng trôi ngọn gió thời gian

Ngước mắt nhìn quanh, thoáng ngỡ ngàng

Khuất lấp lối mòn đi lên rẫy

Đâu rồi gồng gánh những gian nan

                   *

Bổng vang lên tiếng cười giòn tan

Chiều buông rơi vạt nắng hoe vàng

Vẫn bến sông xanh, thì con gái

Chợt nhớ tầm này, mùa đã sang ...

 

          Lê Thanh Hùng

 

Tháng Ba Mùa Lá Mới

 

Có một chiều son rỗi

Cong vạt nắng cuối mùa

Em đắn đo, bước vội

Bên đường thẫm hoa mua

                *

Tháng ba rồi, xuân muộn

Sấm xa, úa cả trời

Không gian như chùng xuống

Tím lòng chiều chơi vơi

               *

Đường xa chừng diệu vợi

Con chim gì véo von

Báo tin mùa lá mới

Xanh mướt chiều tơ non

               *

Biết đâu mà mong mỏi

Nắng đong đưa dập dờn

Vô tình như thầm gọi

Hàng mi cong dỗi hờn

               *

Bước nhanh chiều vội vã

Hoàng hôn tắt nắng rồi

Lung linh bên kẽ lá

Một bóng chiều đơn côi

 

          Lê Thanh Hùng

 

Đã Là Sông Thì Sẽ Chảy

 

“Suối chảy đời suối và sông chảy đời sông”

Sao con mương bên hiên nhà, loằng ngoằng không chịu chảy

Rác rến lưu cửu bao năm trở mình trỗi dậy

Tránh gió dạt bờ, xoay chuyển lòng vòng

                              *

Đã xáo động giấc mơ thời thiếu nữ bằng sự hoài nghi

Biết đâu đó có ai còn mong đợi

Mà thời gian lọt qua kẽ tay, ngoài tầm với

Cơn gió lạ đong đưa, gợn sắc kiêu kỳ

                            *

Sao đánh đố cuộc đời bằng sự lỗi thời

Khi không tự viết được ra lời phát biểu

Thì đâu có trách nhiệm, tư duy gì vin níu

Cứ hời hợt cho hết ngày, rệu rã buông lơi

                             *

Đêm dần qua và mơ ước cũng dần xa

Rách toạc những tháng năm chộn rộn

Mà tuổi trẻ đầu tư vào đó, biết đã thu hồi đủ vốn?

Tính toán loay hoay đến vàng mắt xanh da

                            *

Trời đã sáng, bóng mờ lớp lớp vỡ toang

Rều rác khô cong dưới ánh mặt trời, lộ dần ra bản chất

Chiêm nghiệm chuyện bao đời: hơn - thua, được - mất

Sao rậm rực bên đường, trong tiếng gió quẩn đồi hoang ...

 

          Lê Thanh Hùng

     Bắc Bình, Bình Thuận 

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền