*TĐ 217- Chuyện Tình Buồn (Thơ) Thủy Điền (GER)

 

Thủy Điền

 

 

Chuyện Tình Buồn

 

Đêm sắp tàn, nguyệt mờ theo sương khói

Chỉ ... vài canh ..., .. gà gáy gọi bình minh

Mà sao ta cứ mãi thức một mình

Ngồi vọng hướng gởi tình về phương ấy

 

Dẫu đã biết người xưa không còn đấy

Định mệnh đời đã xô đẩy cách chia

Đường phân hai khoảng cách, lối đi- về

Nhưng vẫn mãi u mê hình bóng cũ

 

Đêm thức trắng muốn quên dần quá khứ

Khép chuyện tình cay đắng ... ! Giữ bình yên

Càng muốn quên ... càng gợi ... những ưu phiền

Bao vết xước luôn hiện về trước mặt

 

Tình yêu hỡi! Sao mang nhiều nước mắt?

Nụ cười giòn chỉ khoảnh khắc vậy sao

Ngày yêu em chỉ toàn nhận ..... thương đau

Tim rỉ máu nghẹn ngào từng tiếng thở

 

Thủy Điền

31-08-2020

 

 

 

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền