*TTN 10- Xuân Nhớ Mẹ (Thơ) Tống Thu Ngân (VN)

 

Tống Thu Ngân

 

 

XUÂN NHỚ MẸ

 

 

Pháo nổ đì đùng con nhớ mẹ

Xuân này con không về, ruột thắt, lòng đau

Chợ hoa tươi đủ các sắc màu

Con nhớ mẹ, không màu nào con yêu hết

 

Đêm giao thừa, mẹ thích cành mai đẹp

Nụ vàng mơ cho đầm ấm gia đình

Ngày mùng một con cháu về quây quần đầy đủ

Ba, mẹ ngồi con cháu chúc mừng xuân...

 

Bao lì xì đỏ thắm tưng bừng

Mẹ ngồi nhớ từng đứa con chưa về kịp

Nhớ rộn ràng cặp dưa hấu đỏ như son

Mẹ ơi... xin mẹ chớ mỏi mòn

 

Tết ở xứ người con thèm cơm mẹ nấu

Nồi thịt kho tàu thiệt bự mẹ ơi

Khỗ qua mẹ hầm ăn sao mà ngon lạ

Cơm mẹ nấu con ăn nghe ấm dạ

 

Con nhớ lắm mẹ, nhớ dưa hành, dưa món

Củ kiệu giòn với bánh tét, bánh chưng

Cái tết phương xa ý nghĩa cũng không còn

Chỉ ở quê mình tết mới yêu thương chi lạ

 

Pháo nổ đì đùng... mẹ ra hiên ngồi nhớ

Dòng người theo nhau quần đẹp, áo xinh

Mẹ bâng khuâng ngồi đó một mình

Mỗi cái tết mẹ thấy xa... xa thêm nữa

 

Xuân đến, xuân đi... xuân vội vàng qua cửa

Mẹ mắt đã mờ... trái tim già rồi cũng héo hon

Đôi dòng lệ rưng rưng theo nhau chảy

Mẹ bất lực trước thời gian đi không dừng lại

 

Xuân này con không về quê ngoại

Quê nội cũng buồn gió biển mênh mông

Cuộc đời ơi... con nước lớn ròng

Trôi đi... trôi đi mãi những nhánh sông vô định

 

Cây mai trước nhà vẫn nẩy lộc, đơm hoa

Mẹ của con thực sự đã già

Vẫn cố gượng chờ những đứa con xa

Mẹ ơi... cho con nói ngàn lời xin lỗi

 

Xuân này con không về

Tết ở xứ người con nhớ mẹ, nhớ cha

Nhớ tổ tiên, dòng họ, ông bà

Con nhớ lắm... thiết tha lòng viễn xứ...

 

TỐNG THU NGÂN 1089

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền