*PVN 10- Chiều Buồn Bến Quê (Thơ) Phạm Văn Nhựt (VN)

 

Phạm Văn Nhựt

 

 

CHIỀU BUỒN BẾN QUÊ

 

Chiều nhìn con nước xuống ròng

Lục bình tim tím trôi dòng xa xa

Sao nghe mắt lệ cay nhòa

Khơi dòng ký ức thời xa bên nàng .

 

Ngày nào tuổi mộng mới sang

Yêu cô hàng xóm mơ màng lòng tôi

Thế rồi cũng được chung đôi

Mấy mùa xuân lẻ chiều ngồi bến quê .

 

Bên nhau đắm mộng chiều về

Nhìn hoa tím nở ta mê chung màu

Tưởng tình trắng đẹp hoa cau

Nhưng rồi ngày tháng phai màu tình xưa .

 

Một ngày trên bến gió mưa

Xuồng hoa người rước để đưa em về

Làm dâu xứ lạ xa quê

Bỏ tình xưa lại người về bến mơ

 

Bao năm tôi vẫn mãi chờ

Chiều trên bến cũ thẩn thờ chiều loang

Lòng tôi vẫn nhớ bóng nàng

Bến xưa còn đó tình tàn mấy đông .

 

Em giờ còn nhớ tôi không ..?

Hay giờ em đã có chồng quên tôi

Sáo xưa khi sổ lồng rồi

Sáo đâu đơn lẻ mà ngồi nhớ em ..!

 

Sài gòn 4/3/2021

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền