*NTĐ 16- Lạnh Giấc Miên Trường (Thơ) NT Ngọc Trong Đá (VN)

 

Nhà Thơ Ngọc Trong Đá

 

 

LẠNH GIẤC MIÊN TRƯỜNG...

.

Giật mình trở giấc nghe đau.

Gió khuya xô lá xạc xào ngoài hiên.

Mưa rơi lắng nỗi muộn phiền.

Màu tang ai thả ngập miền nhân gian?

.

Đêm nghe hồn nước thở than.

Tim ta nhỏ máu trăm ngàn đớn đau.

Tình dân tộc nghĩa đồng bào.

Người rơi nước mắt... ta bâu(1) lệ tràn.

.

Người đau với cảnh ly tan.(2)

Ta buồn ngồi đợi canh tàn đi qua.

Cùng chia nhau nỗi xót xa.

Nghìn phương dẫu cách...cũng là nước non.

..

Vách khuya đèn lụn bóng mòn.

Sương rơi trắng giọt lạnh hồn cỏ cây.

Niềm riêng cứ vẫn đong đầy.

Vắt tay chờ mộng... mộng dài trôi xa.

..

Nhìn trăng nửa chiếc nhạt nhòa.

Nhớ thương trở giấc, vỡ òa trong em.

Giọt sầu rớt xuống đêm đen.

Để hồn em lạnh giữa miền giá băng.

.

Bao giờ ta hết cách ngăn.?

Cho mùa thu trở bâng khuâng lá vàng.

Cho em giấc ngủ bình an.

Đừng khi chợt tỉnh hai hàng lệ rơi!

.

Thơ Ngọc Trong Đá.

18.7.2021..

 

(1) người ta khóc hay dùng vạt áo(bâu áo) để lau..

(2) những người đã ra đi vì bệnh covid.

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền