*TĐ 167- Trăm Năm Một Kiếp Hoa Tàn Vì Ai (Thơ) Thủy Điền (GER)

 

Thủy Điền

 

 

Trăm Năm Một Kiếp Hoa Tàn Vì Ai

 

Ừ! Thì nước cứ trôi đi

Bỏ con thuyền nhỏ nằm lì bến xưa

Giống như người đã mấy mùa

Để ta cô lẻ sớm, trưa một mình

Vui say nơi chốn thành kinh

Phồn hoa, tửu, sắc vây quanh một trời

Chưa lần một phút thảnh thơi

Nhớ về quê cũ có người đợi mong

Riêng ta nơi chốn phòng không

Đêm ngồi lặng lẽ ngóng trông mỏi mòn

Có ai hiểu thấu lòng son ?

Đang xuân mà ngỡ như "Hòn Vọng phu"

 

Ừ! Thì nước cứ luân lưu

Để con thuyền nhỏ tương tư đợi chờ

Ừ! Thì người cứ ơ thờ

Để ta năm, tháng xác xơ, thân tàn

Ừ thì chấp nhận trái ngang

Trăm năm một kiếp hoa tàn vì ai.

 

Thủy Điền

19-10-2021

 

 

 

 

 

 

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền